Bài thơ "Ta Bước Nhẹ Qua Vạn Nỗi Sầu" của Tiến sĩ Luật Nguyễn Thanh Mai là một tác phẩm đầy cảm xúc, khắc họa hành trình tìm lại chính mình giữa những biến động của cuộc đời. Với ngôn từ tinh tế và hình ảnh giàu sức gợi, tác giả đưa người đọc vào một không gian tĩnh lặng, nơi những nỗi sầu, những oan nghiệt của cuộc sống được nhìn nhận bằng cái nhìn bao dung và an nhiên.
Ta bước nhẹ qua vạn nỗi sầu
Vô thường nhạt nhẽo đáng gì đâu
Như tia chớp nhoáng chiều sang muộn
Đón chút mưa phùn thẫm đất sâu
Ta với tay ngắt chùm hoa dại
Khẽ mím môi cười, thắm sương mai
Còn vương hương sắc mùi ngai ngái
Chấm nhỏ chiều thu xiết tóc cài
Ta thấy đời vui lắm người hài
Khua môi, múa mỏ, thấy sai sai
Cười cười, cợt cợt, sao giả lả
Vén hạ màn thôi chẳng tương lai
Ta thấy ta tìm lại chính mình
Một nơi, một chốn và lặng thinh
Cõi tạm trần gian nhiều oan nghiệt
Thiền định trong tâm để đẹp xinh!
Ta dặn lòng ta sống chan hoà
Dù trong, dù đục cũng bỏ qua
Cuộc đời ngắn ngủi trong gang tấc
Nhè nhẹ sống trong giấc mộng hoa!