Trong những phút giây cuối cùng khi lời tuyên án vang lên tại Tòa án Nhân dân tỉnh Bắc Ninh, không chỉ là sự kết thúc của một phiên tòa mà còn là sự khởi đầu của nỗi đau dằng dặc. Trong không gian ấy, tiếng khóc xé lòng của người mẹ đã để lại cho Ths. Luật sư Nguyễn Hùng những lời thơ sâu lắng. Bài thơ "Lời nói sau cùng" là tiếng lòng đầy xót xa của một người con đứng trước ranh giới giữa tội lỗi và hối hận, giữa hiện tại đầy bóng tối và tương lai mờ mịt.
Bài thơ không chỉ là lời giã biệt của một tâm hồn lầm lỡ, mà còn là tiếng kêu thương của những người ở lại, những người phải gánh chịu hậu quả từ những sai lầm không thể cứu vãn.
Tiếng khóc xé trời.... con nghe thấu mẹ ơi
Nước mắt chạm môi để thay lời tiễn biệt
Con bỏ lại tuổi xuân, bao luyến tiếc
Mắt mẹ mờ, trông ngóng bóng hình con.
Đức hiếu sinh vụng dại chưa tròn
Phút nông nổi, hối hận giờ đã muộn
Chuyến xe bịt bùng.... chở đi bao ước muốn !
Chở cả cuộc đời, mẹ gửi gắm tương lai
Lạy mẹ con đi ngày trở lại còn dài
Nỗi buồn thẳm sâu, biết ai cùng chia sẻ
Cứ tự nhủ, mình vững lòng mạnh mẽ
Lời mẹ thét gào, xé nát trái tim con
Xin lỗi cha, đạo hiếu vẫn chưa tròn
Tòa tuyên án, lệ lòng cha gục ngã
Cả một đời ...gánh gồng bao vất vả
Tới cuối đời gánh cả nỗi đau con !